Có những ngày mình cũng muốn ngưng viết, vì lười, vì mệt nữa. Mình cũng như bao nhiêu bà mẹ bỉm sữa ngoài kia, luôn thiếu thời gian cho bản thân, đặc biệt là thiếu thời gian để ngủ. Thế nhưng mỗi lần mình định nghỉ viết thì mình lại nhớ đến những lợi ích của việc duy trì thói quen viết mang lại cũng như tác hại của việc không duy trì viết đều đặn đã khiến cuộc sống của mình lộn xộn, bất ổn tới mức nào.
Mình không muốn phải trải nghiệm lại những trải nghiệm đau thương, vấp ngã không đáng có ấy thêm một lần nào nữa. Bởi mình nhớ ngày lên đại học cho tới mười năm sau đó, mình đã không duy trì việc viết đều đặn.
Và hậu quả của việc vì không duy trì thói quen viết trong khoảng thời gian dài đó mà mình đã:
▪︎Từng trải qua sang chấn tâm lý vài lần và cảm thấy cuộc sống thật khó khăn, dường như có những lúc mình đã muốn bỏ cuộc.
▪︎Không quản lý được cảm xúc của bản thân, những cơn nóng giận đã thiêu đốt một vài mối quan hệ quan trọng.
▪︎Mất kết nối với chính mình và các mối quan hệ xung quanh, mình đã từng cảm thấy mất phương hướng, mông lung, vô định.
▪︎Mất khả năng tập trung vốn có.
▪︎Trí nhớ và tư duy phản biện suy giảm đến mức báo động.
Mãi sau này khi mình đi học thạc sỹ mình mới có cơ hội ngồi lại làm việc với những tổn thương tâm lý của bản thân. Mình ngồi đánh giá lại chính mình bằng việc ghi chép lại những thói quen trong khoảng thời gian mình từng sống khá hạnh phúc và khoảng thời gian mình từng bị trầm cảm vài lần. Mình mới chợt nhận ra có một thói quen mình đã bỏ quên đó chính là viết. Nếu mình viết đều đặn trong khoảng mười năm ấy, có lẽ mình đã kịp thời xử lý các vấn đề trong cuộc sống sớm hơn, các tổn thương tâm lý cũng được đánh giá một cách sâu sắc, khách quan và mình đã không phải trải nghiệm thêm vài lần trầm cảm sau đó nữa.
Và duy trì thói quen viết đã giúp mình phát triển chính mình thế nào?
Mình từng duy trì đều đặn thói quen viết từ năm cấp một cho tới khi tốt nghiệp cấp ba. Mình viết nhật ký, viết thư cho chính mình, viết thư cho một vài ai đó, mình viết những bài tập làm văn cô giáo ở lớp.Duy trì thói quen viết đã từng giúp mình:
▪︎ Nhận diện, hiểu biết và kết nối sâu với thế giới cảm xúc của mình hơn.
▪︎ Nuôi dưỡng lòng trắc ẩn với bản thân và mọi người xung quanh.
▪︎ Chưa bao giờ bị dưới điểm bảy môn Văn.
▪︎ Suy nghĩ tích cực trong mọi hoàn cảnh.
▪︎ Nâng cao khả năng tự nhận thức.Cho đến khi mình bắt đầu công việc tham vấn tâm lý, viết đã giúp cho mình:
▪︎ Phát triển công việc độc lập, tự do.
▪︎ Có thêm nhiều khách hàng và cơ hội hợp tác tự tìm đến.
▪︎ Cân bằng cảm xúc sau những ca làm việc tiêu tốn khá nhiều năng lượng.
▪︎ Là một công cụ không thể thiếu trong các ca tham vấn vì viết là một liệu pháp tự chữa lành khá hiệu quả.
▪︎ Nâng cao khả năng hệ thống, ghi nhớ kiến thức chuyên môn.
▪︎ Giọng nói có ngữ điệu và truyền cảm hơn.
Cuối cùng thì mình nghĩ mình sẽ cần chăm sóc bản thân tốt hơn, bởi làm sao mình có thể chăm sóc tốt cho những người quan trọng nếu mình quên đi việc chăm sóc chính mình?
Và mình lựa chọn VIẾT là một cách để tự chăm sóc chính mình!
Đăng ký dịch vụ chữa lành tâm lý 1:1, tham vấn tâm lý 1:1, đánh giá chất lượng mối quan hệ (test), đánh giá tâm lý chuyên sâu (test) tại: https://psysoo.org/dich-vu/
Đăng ký khóa học về chữa lành, hẹn hò, tình yêu, hôn nhân, gia đình & tâm lý học chuyên ngành tại: https://psysoo.org/courses/